Dù là lúc nhỏ bị thương, đói rét đến mức ngất xỉu, hay sau này bị thương nặng trong lúc chiến đấu, hắn luôn một mình cắn răng chịu đựng, sau khi tỉnh lại thì tự mình tìm thuốc chữa trị.
Mùi hương cây cỏ trên người nàng hòa quyện với mùi thuốc, xua tan phần nào vị đắng đang tràn ngập trong không gian.
Nàng mặc một chiếc váy dài màu tím nhạt, mái tóc đen mượt mà xõa xuống trước ngực, vì đang cầm sách che mặt nên Bùi Tịch không nhìn thấy mặt nàng.
Hắn chỉ nhìn thấy mấy chữ trên cuốn sách đó.
“365 ngày của ta và Chân Tiêu kiếm tôn“.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây