Giang Tứ lắc đầu: “Huyền Diệp làm việc rất dứt khoát, nếu hắn ta đã lôi kéo được tất cả các trưởng lão, chắc chắn sẽ lập tức công thành. Cầu cứu người ngoài e là không kịp.”
Hắn ta dừng lại một chút, rồi nói tiếp: “Chúng ta hãy dùng kế “gậy ông đập lưng ông”, tuy không thể đánh bại hắn ta, nhưng có thể liều mạng với hắn ta.”
Mạnh Khanh kinh hãi: “Thiếu thành chủ…!”
“Đến lúc lập trận trên cổng thành, ta sẽ không dồn linh lực vào trận pháp, mà sẽ tấn công Huyền Diệp. Hắn ta làm việc hấp tấp, nếu hắn ta cứ tưởng ta đang chuyên tâm lập trận thì sẽ không đề phòng, chỉ cần nhân lúc hắn ta không đề phòng, chúng ta có thể đánh úp hắn ta.”
Nam tử ngồi trước bàn, khép cuốn sách cổ trong tay lại: “Còn Gia Lan thành, ta sẽ dốc hết linh lực còn sót lại để lập một kết giới lớn trong thành để chống lại lũ lụt. Dưới sự va chạm linh lực của ta và Huyền Diệp, thần thức của người dân trong thành chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng, từ đó mất đi ý thức và chìm vào giấc ngủ sâu. Đây chính là thời cơ cho kế hoạch thứ hai của chúng ta.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây