Bồ câu à, ngươi chết thật… ngon lành, à không, thật thảm thương!!!
Hạ Tri Châu đang mải mê ăn khoai lang nướng, hắn ta ngẩng đầu lên gật đầu: “Con chim đó trắng muốt, bay vụt qua đầu ta. Có thể ăn được là được rồi, ai quan tâm nó là con gì. Mạnh cô nương cũng thấy ngon mà, đúng không?”
Mạnh Giai Kỳ nhìn miếng thịt đã bị mình ăn gần hết, nụ cười trên mặt nàng ta cứng đờ.
Nàng ta cảm thấy mình sắp không ổn rồi.
Nhưng Ninh Ninh dường như không nhận ra sắc mặt nàng ta có gì đó không đúng, nàng còn nói thêm với vẻ mặt chân thành: “Chúng ta còn thấy một tờ giấy nhỏ trên chân nó, bên trong toàn là ký tự, chắc là yêu vật trong thành này đang liên lạc với nhau. Đáng tiếc, những ký tự đó không phải là chữ thông dụng, chúng ta không hiểu được ý nghĩa của chúng.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây