Không Ngừng Tự Tìm Đường Chết, Ai Ngờ Lại Thành Bạch Nguyệt Quang

Chương 1:

Hết Chương Chương Tiếp

Núi xa còn chưa kịp nuốt trọn ánh tà dương, ánh trăng lạnh như sương đã treo lơ lửng nơi đầu cành. Hoàng hôn chưa ngả hẳn, mây đen cuộn lấy ráng chiều đỏ ửng như từng giọt mực thấm loang dần dần lan rộng trên nền giấy Tuyên Thành.

Ánh tà dương đỏ rực bao phủ khắp nơi, nhuộm đỏ bức tường trắng loang lổ dưới mái ngói, cũng tô hồng nửa gương mặt nghiêng tinh xảo của thiếu nữ đứng bên tường.

Ninh Ninh đứng lẻ loi trước một căn nhà thấp nhỏ, nàng do dự một lát, rồi khẽ khàng lên tiếng, giọng nhẹ như gió thoảng: “Vậy… ta vào nhé.”

Không một ai lên tiếng đáp lại.

Kể cả hệ thống trong đầu nàng, sau khi giao nhiệm vụ xong liền giả chết mất tăm.

Thôi được rồi.

Ninh Ninh khẽ kéo chặt áo khoác trước cơn gió đêm lạnh buốt, rồi đưa tay ra nhẹ nhàng đặt lòng bàn tay lên cánh cửa gỗ màu nâu đang khép hờ.

Chuyện đi đến nước này, với nàng mà nói hoàn toàn là một tai nạn bất ngờ.

Dù sao thì xuyên vào một cuốn tiểu thuyết từng đọc, dù thế nào cũng không thể gọi là nằm trong dự liệu.

Cuốn tiểu thuyết đó có tên “Kiếm Phá Thương Khung”, chỉ với bốn chữ đơn giản mộc mạc này thôi cũng đủ khiến người ta cảm nhận được khí chất sảng văn thuần túy không chút màu mè, lại còn sảng khoái một cách phô trương chẳng hề che giấu.

Nội dung và cốt truyện của nó cũng hoàn toàn trùng khớp với cái tên này. Nếu phải đặt một cái phụ đề cho cuốn sách, giống như chữ “hồi” của “hạt hồi”, có lẽ có bốn cách viết.

Thứ nhất: “Kiếm Tiên chuyển thế có nằm mơ thấy bản mệnh kiếm của mình không?”

Nam chính Bùi Tịch là chuyển thế của một vị Kiếm Tôn thượng cổ, tiên kiếm nhập thể, tiềm năng phi phàm.

Tuy mất hết ký ức nhưng nhờ bàn tay vàng to lớn này, hắn vẫn một đường thăng tiến, cuối cùng trở thành kiếm tu đứng đầu thiên hạ, phi thăng thành tiên.

Thứ hai: “Cô Độc Ngàn Năm”

Chuyện mà ai cũng biết, để tiện cho việc đánh mặt và nghịch chuyển tình thế, nam chính sảng văn thời kỳ đầu thường rất thê thảm, nào là xuất thân nghèo khó, tu vi mất hết, bị biến thành thế thân… cuốn sách này cũng không ngoại lệ.

Bùi Tịch là con của Ma tu và một nữ nhân phàm trần. Người phụ thân là máy gieo giống kia sau một đêm xuân liền bặt vô âm tín, cho đến tận kết thúc cũng không xuất hiện.

Sau khi sinh ra nghiệt chủng, mẫu thân của Bùi Tịch tất nhiên không ưa gì đứa con đã hủy hoại thanh danh của mình, nên thường xuyên trút giận lên hắn, đánh đập hành hạ đủ kiểu.

Tuổi thơ bất hạnh này trực tiếp dẫn đến tính cách cô độc, lạnh lùng, tàn nhẫn và ngang ngược của nam chính. Dù sau này bái nhập kiếm phái, hắn vẫn quen độc lai độc vãng, chẳng có lấy một người bạn.

Thứ ba: “Hậu cung muốn ta tỏ tình: Cuộc chiến trí não của thiên tài không biết yêu.”

Bùi Tịch là một con sói đơn độc, nhưng điều đó không ngăn cản việc 99% nữ nhân trong sách đều có cảm tình với hắn.

Nghe đồn nam chính đẹp đến mức trời đất không dung, từ đại sư tỷ lạnh lùng xuất trần của Kiếm Tông cho đến yêu nữ ma đạo yêu kiều lẳng lơ, khi thấy mặt hắn đều vô thức đỏ mặt, tim đập thình thịch.

Liệu có phải vì hắn là một cái lò sưởi di động, hay những nữ nhân đó đều mắc bệnh tim ở các mức độ khác nhau, chuyện này Ninh Ninh không biết.

Nàng chỉ biết chắc chắn một điều, Bùi Tịch đã tự tay bóp nát tất cả hoa đào của mình, cuối cùng đoạn tuyệt hồng trần một mình phi thăng, hắn như muốn nói: “Ta rất cao quý, các ngươi không xứng.”

Kiêu ngạo hết chỗ nói.

Thứ tư: “Sự cống hiến của công cụ hình người X”

Đây là một chủ đề vô cùng bi thương và nặng nề.

Ninh Ninh chỉ muốn lau nước mắt đang lăn dài trong tim, nói nhiều như vậy, cuối cùng cũng nói đến thân phận phản diện khổ tận cam lai của nàng.

Theo lẽ thường của sảng văn, luôn có vô số vai phụ bia đỡ đạn chạy tới chạy lui, người thì dâng bảo vật, người thì chỉ điểm kiếm pháp, còn Ninh Ninh thuộc loại thứ ba.

Nữ phụ độc ác chuyên đi gây rối.

Nguyên chủ cũng tên Ninh Ninh, là đệ tử chân truyền của trưởng lão Thiên Tiện Tử. Vì sinh ra trong gia đình giàu có nên từ nhỏ đã được nuông chiều, dần dà hình thành tính cách ngang ngược, tự cao tự đại.

Nay là thời đại thịnh thế, võ đạo, nho học, tu tiên đều phát triển rực rỡ, phái Huyền Hư mà Ninh Ninh gia nhập chính là kiếm phái đệ nhất thiên hạ.

Nàng có tư chất xuất chúng, trong đại hội thu nhận đệ tử đã lọt vào mắt xanh của Thiên Tiện Tử, được nhận làm đệ tử chân truyền. Vị sư tôn này tuy thực lực cao thâm nhưng lại sống ẩn dật, tính cả Ninh Ninh cũng chỉ có vỏn vẹn bốn đệ tử chân truyền.

Nguyên chủ một đường thuận buồm xuôi gió, được sư môn hết mực yêu chiều, nào ngờ hôm nay lại đột nhiên xảy ra biến cố.

Hàng năm vào tiết Kinh Xuân, phái Huyền Hư đều tổ chức đại hội để các đệ tử tỷ thí lẫn nhau. Nguyên chủ vốn kiêu ngạo lại chẳng để ai vào mắt, không ngờ lại bị xếp đấu với với Bùi Tịch.

Bùi Tịch có huyết mạch không thuần, kiếm ý bị ma khí áp chế hơn phân nửa, nên năm đó khi kiểm tra nhập môn, hắn chỉ thể hiện bình thường, bị phân vào làm đệ tử ngoại môn.

Hết Chương Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)