**Editor: Hye Jin**
Kiều Hồng Diệp được dịp châm chọc, ánh mắt không thèm thu liễm một chút nào, trước kia vì việc làm ăn của ba lúc nào cũng phải nhẫn nhịn, trước Hà Gia Tư lúc nào cô cũng phải cúi đầu, bây giờ vì tiền thậm chí Kiều Úy Dân đã từ bỏ cô, nhẹ thì nhục mạ, nặng thì đánh đập, cô phải chịu nhiều ủy khuất như vậy, dựa vào cái gì cô phải nhịn Hà Gia Tư nữa. Ngoại trừ gia cảnh tốt hơn cô một chút, Hà Gia Tư có cái gì có thể so sánh được với cô.
Hà Gia Tư trong lòng tràn đầy lửa hận, cô nháo ra những chuyện thế này, mười năm tính toán của Hà gia tan thành mây khói, Hà gia chỉ cần tra xét một chút, hình ảnh được chụp không phải Cảnh Vân Chiêu mà là một lên lưu manh, nghe Kiều Hồng Diệp nói như vậy, trong lòng cô lại không rõ ràng hay sao. Cảnh Vân Chiêu cô ta dám mua chuộc tên lưu manh động tay động chân. Một mũi tên trúng hai con nhạn, hủy hoại được cùng lúc hai người. Hay cho một Cảnh Vân Chiêu, bề ngoài thì tỏ ra thanh cao, một mặt thì giữ khoảng cách với Đường Tử Hoa, sau lưng lại âm hiểm hủy hoại cô. Tất nhiên cô sẽ không bỏ qua cho Cảnh Vân Chiêu càng không bỏ qua cho Kiều Hồng Diệp.
Xét cho cùng không phải Kiều Hồng Diệp bày mưu, cô cũng sẽ không bị một tên lưu manh làm nhục, chuyện này đã ồn ào khắp trường ở Huyện Hoa Ninh, chờ cô về Ninh Thị chắc chắn sẽ có người đem chuyện cô ở Hoa Ninh điều tra công bố khắp nơi, đến lúc đó có mười cái miệng cũng không nói rõ được sự tình.
Bất luận thế nào ở Ninh thị cũng thể, trở về rồi, cô chỉ có thể xuất ngoại một thời gian, chờ sóng yên biển lặng lại trở về.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây