Editor: Hye Jin
Đôi mắt lạnh như băng kiến Uông Nhu Thuần từng chút một chìm xuống đáy cốc, lúc này trong đầu bà bắt đầu nhớ lại quá khứ, nghĩ thật kỹ bà cũng đâu làm gì quá sai lầm, nhiều nhất là xem nhẹ cảm thụ của con trai thôi. Mà năm đó con trai không phải bà nuôi, thân cận không được, làm sao trách bà được chứ?
“Con trước kia... Vẫn luôn đi theo bên người lão gia tử.”
“Ngài đừng đem oán khí đẩy lên người ông nội.”
Lê Thiếu Vân ánh mắt nguy hiểm: “\”Khi còn nhỏ sự tình có thể con không thể nhớ được toàn bộ, nhưng đoạn 6 7 tuổi vẫn có. Trước kia mặc dù ở cùng với ông nội nhưng số lần về nhà không ít, mỗi lần gặp nhau ngài chỉ hỏi ông nội nói gì với con, cho con làm cái gì, còn lại không hề quan tâm đến con một chút nào?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây