Editor: Hye Jin
Nghe xong, Cảnh Vân Chiêu không khỏi nở nụ cười: “Trưởng bối! Chê cười! Nếu tôi nhớ không lầm, cho dù bây giờ ngài đang công tác ở nơi khác, nhưng đều là môn đồ Cảnh gia, không biết quy củ của Cảnh thị sao? Cảnh thị nhất tộc bất luận tuổi tác trưởng ấu, đối mặt với gia chủ Cảnh gia đều thấp hơn một cái đầu. Thân phận của tôi cao hơn ông rất nhiều.”
“Ngươi! Cảnh Vân Chiêu, ngươi tính cái gì mà Cảnh gia chủ.” Tông Minh tức giận run lên bần bật: “Nơi này không phải là nơi ngươi đến chơi cho vui, bởi vì Từ gia cùng Lê gia chúng ta cho ngươi vài phần mặt mũi, ngươi đừng không biết tốt xấu.”
“Mặt mũi giá trị bao nhiêu? Có thể dùng vào cái việc gì?”
Cảnh Vân Chiêu chế nhạo: “”Các vị đi theo Thích lão làm y sư đã mấy năm, nhưng mấy năm nay trừ việc không màng tất cả khống chế thân thể của ngài ấy, khống chế các chức năng cơ thể cùng các yếu tố kích thích bên ngoài còn làm được cái gì? Ngài ấy ôm đau các người không quản. Đến bây giờ đều là dùng dược giảm đau của ta để chống đỡ, một khi đã như vậy, có cái tư cách gì mà trước mặt ta kiêu căng ngạo mạn?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây