Editor: Hye Jin
Sau khi Lê Thiếu Vân nói xong lời này, nhìn Cảnh Vân Chiêu có chút khẩn trương thì bật cười: “Bây giờ mới biết sợ sao.”
Cảnh Vân Chiêu nói thầm: “Không phải là em sợ, em chỉ cảm thấy lão gia tử khá là đáng thương.”
Lê Thiếu Vân lại nói: “Ở địa vị của mình, ông ấy chỉ có thể cống hiến cuộc đời cho đất nước, trong mắt một số người, đó chính là vinh quang. Thích lão không phải là người tham sống, sợ chết, ông biết tầm quan trọng của chính mình. Chẳng qua là loại thống khổ này không phải người thường có thể chịu đựng được. Nhưng đó cũng là phúc của em, nhờ thuốc giảm đau của em, làm ông nhẹ nhõm hơn không ít.”
“Có vẻ như anh biết rõ về Thích lão? Anh có thể nói rõ hơn được không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây