Editor: Hye Jin
Từ Nguyên Thừa hối hận không thôi, biết vậy chẳng làm, ước gì có thể quay ngược lại thời gian, chỉ tiếc hiện thực hung hăng vả mặt hắn. Đối với Cảnh Vân Chiêu hắn nửa câu cũng không thể cằn nhằn, răn dạy, chỉ có thể trừng mắt nhìn Lê Thiếu Vân, chỉ tiếc trước mặt tên đó, hắn cũng không có biện pháp gì.
Liếc nhìn căn phòng, trái tim hắn lại hung hăng bị kích thích một phen.
Áo khoác của Lê Thiếu Vân vẫn vứt trên mặt đất, giường trống trơn, ga trải giường lộn xộn, chăn bông trượt xuống đất, trông ... giống như một trận đại chiến.
Giọng nói phát ra như bị ai bóp nghẹn: “Thiếu Vân, ra ngoài tập thể dục buổi sáng với tôi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây