Editor: Hye Jin
Ở Tiên Hạc Đường, dứt khoát cấp cho Cảnh Vân Chiêu một gian phòng, nếu ở đây quá muộn, không tiện trở về có thể ở đây ngủ qua đêm.
Một hôm nửa đêm, dược đồng ngoài cửa không ngừng bấm chuông, Cảnh Vân Chiêu biết có bệnh nhân cần cấp cứu, vội vàng đứng dậy vào dược đường. Vừa vào đến dược đường nhìn thấy một đám cả trai lẫn gái đỡ lấy lẫn nhau, trong đó có một cô gái, cả thân mùi rượu xiêu xiêu vẹo vẹo tiến lên. Chỉ vào Cảnh Vân Chiêu: “Cô là y sư? Chữa bệnh cho hắn, nhanh lên.”
Theo hướng người phụ nữ chỉ, Cảnh Vân Chiêu nhìn thấy một người đàn ông, cả người run rẩy, trên người mùi rượu nồng nạc hơn cả những người còn lại trong nhóm.
Cảnh Vân Chiêu lập tức bước tới bắt mạch thì phát hiện người này thở nông và chậm, mạch yếu nhưng nhanh, da lạnh và ướt, nếu không được điều trị kịp thời có thể tử vong do suy hô hấp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây