Vừa lên đến lầu hai của Bách Thảo Đường, Văn Khê đã thấy một ông cụ râu trắng, đang chăm chú nhìn bản vẽ mà nàng đã vẽ, nét mặt đầy hứng thú.
Có lẽ gặp phải chỗ nào chưa hiểu, ông ấy còn hơi nhíu mày.
“Văn cô nương, ngài đến rồi.” Vương chưởng quầy mỉm cười nói.
Vừa nghe thấy ba chữ Văn cô nương, Vương Khánh như được tiêm máu gà, vội vàng bước tới.
“Nha đầu, bản vẽ này là do ngươi vẽ sao?” Rõ ràng tuổi tác của Văn Khê khiến ông ấy giật mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây