“Di nãi nãi, cho dù bà có muốn đưa tiểu thúc thúc đi học thi trạng nguyên, bà cũng đâu có ngân lượng! Theo ta được biết, ngân lượng để trả học phí đã rất nhiều, còn phải mua giấy và bút mực, số đó cũng đã phải chi tiêu vô cùng nhiều.”
Nói cách khác, bà bị đuổi ra khỏi Triệu gia, trên người không có một xu dính túi, mà còn muốn cho nhi tử đi thi trạng nguyên à?
Vả lại, cho dù không nhắc đến chuyện tiền bạc, nhìn bộ dạng của Triệu Hổ, cũng không phải bộ dạng có thể thi đỗ trạng nguyên, nếu trạng nguyên của Đông Thần Quốc đều mang bộ mặt gian xảo giống như Triệu Hổ, thì Đông Thần Quốc này cũng sắp bị diệt vong luôn rồi đó!
“Cho nên mới cần nhà của ngươi giúp đỡ! Nhớ năm xưa, lúc tính mạng của cha ngươi gặp nguy hiểm, là nhờ vào hai trăm văn tiền mà ta cho hắn ta mới sống tiếp được! Bây giờ, đã đến lúc các ngươi phải trả phần ân tình này rồi!” Đại Lưu thị cao ngạo ngồi trên ghế, hất cằm lên trên, giống như đang chờ Văn Khê mang ơn đội nghĩa bà ta.
“Di nãi nãi nói vậy cũng đúng.” Văn Khê xoay người nhìn về phía Lưu thị nói: “Tổ mẫu, hai trăm văn tiền của mấy năm trước, đến bây giờ cũng không còn là hai trăm văn nữa, thế nào cũng phải hai lượng bạc.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây