Văn Khê ghé sát tai Trương Nguyên, nhỏ giọng nói: “Không thể làm hoàng thương thì có gì to tát? Chỉ cần quyền kinh doanh vẫn nằm trong tay, vậy thì Trương gia hoàn toàn có thể từ bỏ việc cung cấp cho Hoàng thất, như vậy ngược lại càng thêm tự tại.”
Trương Nguyên nheo mắt lại, gật đầu nói: “Văn cô nương quả nhiên không giống những nữ tử khác, lão phu bội phục.” Cách làm việc quyết đoán và khí phách này không phải ai cũng có được.
Hoắc Húc nhìn chằm chằm bóng lưng Văn Khê, trong lòng âm thầm tính toán.
Buổi tối, trở về Bách Thảo Đường, Văn Khê liền gọi Ám Nhất đến.
“Người mặc áo choàng xám giúp Lâm gia cược nguyên thạch, đã điều tra ra chưa?” Trên đường trở về, Văn Khê đã bảo Ám Nhất đi điều tra, nàng không thích cảm giác bị người khác dắt mũi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây