Hắn ta nhìn vết sứt mẻ rõ ràng trên đao của mình, trong lòng không khỏi giật mình.
Văn Khê thổi thổi con dao găm, thản nhiên nói: “Đao của ngươi mềm quá, ta còn chưa dùng sức mà nó đã gần gãy rồi.”
Lúc này, tên trong lòng có chút hối hận vì hôm nay đã đến giết người, hắn ta huýt sáo một tiếng, liền thấy đám hắc y nhân vốn đang đánh nhau với Ám Nhất nhanh chóng rút lui, đứng sau lưng hắn ta.
“Tên nhóc thối, hôm nay coi như ngươi may mắn, đừng để ta gặp lại ngươi nữa!” Nói xong, mấy người bọn họ liền dùng khinh công bay lên rời đi.
Ám Nhất vừa định đuổi theo, đã bị Văn Khê ngăn lại: “Thả hổ về rừng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây