“Cô nương, có chuyện gì vậy?” Ám Nhất thấy nàng ngẩn người, cũng nhìn về phía nàng đang nhìn, bên kia trống trải, toàn là đất hoang.
Văn Khê lắc đầu: “Không có gì.”
Nàng âm thầm ghi nhớ phương hướng của nơi này, định tìm cơ hội tự mình đến đó một chuyến, xem thử rốt cuộc ở đó có bí mật gì.
Lúc này, trên mỏ đột nhiên truyền đến tiếng ồn ào, khác với tiếng giải thạch, đây là tiếng va chạm của binh khí.
Ám Nhất lập tức cảnh giác, nhìn xung quanh, nhanh chóng kéo Văn Khê vào một bụi cây, nhỏ giọng nói: “Cô nương cẩn thận.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây