Giờ đây ba kẻ chủ mưu đã tụ tập đông đủ, Văn Khê đang chuẩn bị hành động theo kế hoạch để xử lý cả ba, thì đột nhiên nghe thấy tiếng mở cửa. Đôi mắt vốn đã khẽ mở lập tức nhắm lại lần nữa.
“Ngài Tả sứ, sao ngài lại tới đây?” Lưu Nhan Hỉ vội vàng bước tới, cung kính nói: “Tiểu nhân vừa định phái người đưa cô gái này đến cho ngài.”
“Hừ, đồ vô dụng, bị người theo dõi mà không biết.” Tả sứ nhìn Văn Khê đang nằm trên mặt đất, lạnh lùng nói: “Bản sứ mà không đến, e rằng không có ai thu dọn xác cho các ngươi.”
Văn Khê nhíu mày, xem ra vị Tả sứ mà Lưu Nhan Hỉ nhắc đến đã nhìn thấu kế hoạch của nàng, nàng quyết định không giả vờ nữa.
Nàng ngồi dậy, cười nói: “Không ngờ, ta lại bị phát hiện.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây