Nghe thấy vậy, Lưu thị vội nói: “Tất nhiên là không rồi, nếu đã xảy ra chuyện hôm nay, Văn gia chúng ta nhất định phải có trách nhiệm.” Bà quay sang Văn Đại Niên nói: “Ông lão, chi bằng để Khang nhi nạp Chu thị làm thiếp, nếu chuyện này lan truyền ra ngoài, chúng ta còn mặt mũi gì nữa? Về sau Chu thị phải làm sao? Trinh tiết của nữ nhân còn quan trọng hơn cả trời, làm sao nàng ta có thể sống tiếp đây?”
Văn Khê trong lòng cười lạnh, Lưu thị mong mỏi có thể cưới thêm cho Văn Khang vài người thiếp mới, để sinh thêm cháu trai cho Văn gia. Chu thị dù lớn hơn Lý thị vài tuổi, nhưng vẫn đang độ tuổi thanh xuân, đúng là thời điểm thích hợp để sinh con, không chừng chẳng bao lâu nữa lại có thể sinh thêm cho Văn gia một đứa cháu.
Mà lễ cưới thiếp thì tiền bạc cũng không phải do bà bỏ ra, nhà cửa lại rộng lớn, cưới về chỉ cần sắp xếp một phòng là xong, Lưu thị tất nhiên rất hài lòng với điều này.
“Nếu đã vậy, ta sẽ bắt mạch cho ngươi nhé! Ngươi đã nói đã có chuyện với phụ thân ta...” Văn Khê nhìn Văn Khang đang quỳ trên đất, ông vẫn không nói một lời, nhưng nắm đấm siết chặt bên cạnh cho thấy tâm trạng giận dữ của hắn lúc này.
“Ta bắt mạch, mọi chuyện sẽ sáng tỏ ngay thôi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây