Vốn dĩ nàng thực sự có chút đói, nhưng nghe xong lời hắn ta, nàng thực sự không còn chút cảm giác thèm ăn nào nữa.
Nàng chỉ ăn qua loa vài miếng rồi đặt đũa xuống.
Khóe miệng Dịch Hâm khẽ nhếch lên, nói: “Ngươi không sợ ta bỏ bùa trong món ăn à?”
“Hừ, bỏ thế nào? Cho đám con trùng của ngươi xào lên cho ta ăn à?” Nói xong, nàng không để ý đến sắc mặt sầm xuống của Dịch Hâm, đứng dậy rời đi.
Văn Khê biết hiện tại Dịch Hâm không thể làm gì được nàng, đánh cũng không được, giết cũng không xong, vì vậy nàng mới dám nói năng không kiêng nể như vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây