“Giữa ban ngày ban mặt mà dám trêu ghẹo nữ nhân nhà lành, đừng nói ngươi là quan sai, cho dù là tri phủ đại nhân của Thanh Bình quận, ta cũng dám đánh.” Văn Khê bước lên, nhẹ giọng nói: “Đừng tưởng ta không biết ngươi là con chó của ai, về nói với chủ ngươi, nếu có gan thì đừng làm con rùa rụt đầu, dám đối mặt chính diện với ta, ta cũng không xem thường hắn ta. Còn nếu cứ mãi thu mình trong vỏ rùa, bản cô nương không ngại đập nát cái vỏ rùa đó.”
Nói xong, nàng không thèm để ý đến vẻ kinh hãi trên mặt hắn ta, trực tiếp bước qua người hắn ta, xé toạc niêm phong trên cửa tiệm ném xuống đất, giẫm lên rồi bước vào trong tiệm.
Đám quan sai không ngờ rằng chủ tiệm này lại khó đối phó đến vậy.
“Lão đại, giờ phải làm sao?”
“Còn làm sao nữa? Về báo cáo với thống lĩnh đại nhân thôi, đi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây