Văn Khê tự mình đưa Liễu di nương đến cửa, Liễu di nương mới vừa bước lên xe ngựa, xoay người nói với Văn Khê: “Văn cô nương, ta với ngươi nhất kiến như cố, nếu không chê thân phận di nương thấp kém này của ta, nếu có rảnh có thể tới Lưu phủ làm khách.”
“Đương nhiên, đa tạ Liễu di nương.”
Nhìn xe ngựa dần dần đi xa, Văn Khê với sắc mặt trầm trọng mà trở lại cửa hàng.
Ám Nhất thấy sắc mặt nàng rất kém, đi lên trước hỏi: “Cô nương, xảy ra chuyện gì?”
“Lúc trước để các ngươi nhìn chằm chằm Lưu Nham Hỉ, Lưu phủ có gì bất thường không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây