Nàng nghe vậy cười lạnh một tiếng, nói: “Chiến Vương điện hạ, có lần nào ta gặp được chàng mà không phải chữa bệnh cho chàng không?” Vừa dứt lời, đưa cho hắn một bình sứ màu đỏ, nhỏ giọng nói: “Đây là nhằm vào cổ độc, không cần nuốt xuống, lấy ra một viên đeo bên người là được.”
Tuy rằng chỉ có thể nhằm vào cổ trùng bình thường, nhưng lo trước khỏi hoạ.
Mặc Ngự Diễn cười cười nói: “Được, bổn vương đều nhớ rõ.”
Trở lại cửa hàng, Văn Khê liền thu được tin tức của Trần Hâm, nói Lâm Huệ đã rời khỏi Văn gia, dường như là đi đến cậy nhờ Lâm Cường.
Văn Khê đối với người mẫu thân này nếu mà nói không có một chút tình cảm nào khẳng định là gạt người, nhưng Lâm Huệ làm ra chuyện như vậy, thật sự khiến mọi người đều tổn thương.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây