“Nhưng có một việc, ta muốn nói rõ với ngươi,“ Văn Khê cẩn thận nhìn xung quanh trước khi kêu Ám Nhị đến gần. Ám Nhị hiểu ý, vẫy tay cho mọi người lui ra ngoài.
“Cô nương, ngài cứ nói.”
Văn Khê kéo Ám Nhị lại gần và nói rất khẽ: “Huyễn Điệp Phệ Tâm Cổ khác với các loại cổ trùng khác. Nó không cần được kích hoạt mà tự động thức tỉnh khi vào cơ thể, và phát tác ngay lập tức. Điều này có nghĩa là trong phủ của các ngươi, chắc chắn có nội gián.”
Mắt Ám Nhị mở to như không tin vào tai mình, nhưng khi định lên tiếng, Văn Khê nhanh chóng ngăn lại: “Đừng nói gì. Xung quanh đây có thể có tai mắt. Nếu để kẻ đó phát hiện, Vương gia của ngươi thực sự sẽ không còn cơ hội sống sót.”
Ám Nhị tuy không giỏi ứng xử nhưng đã sống trong Chiến Vương phủ đủ lâu để hiểu được sự nghiêm trọng của tình hình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây