“Buổi chiều tỷ có việc cần làm,” Văn Khê mỉm cười, điểm nhẹ lên chóp mũi Mộ Doãn, dịu dàng nói: “Tối nay muội đi nghỉ sớm, ngày mai nếu có thời gian, tỷ sẽ đưa muội đi chơi nhé.”
Có lẽ bởi vì Văn Khê luôn mong muốn có một người em gái, nên mỗi khi nhìn thấy Mộ Doãn, nàng cảm thấy vô cùng yêu thương và quý mến.
“Thật chứ? Tỷ tỷ xinh đẹp không được lừa Doãn Nhi đâu nhé!”
“Thật mà!” Văn Khê vừa nói, vừa chỉ vào bàn ăn: “Nào, mau ăn cơm đi!”
Khi mọi người vẫn đang dùng bữa, Ám Nhất đột nhiên buông bát xuống, nghiêm túc nói với Văn Khê: “Cô nương, cá đã cắn câu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây