“Hài tử ngoan.” Đôi mắt Văn Đại Niên ướt đẫm, tay run run xoa nhẹ đầu Văn Khê, chậm rãi nói: “Ta dù không biết thân phận cha mẹ con, nhưng từ khí chất của họ, ta chắc chắn họ không phải người tầm thường.”
Văn Khê gật đầu, nhẹ nhàng chạm vào chiếc hộp trong tay. Thân thế của nàng được cất giấu ở bên trong chiếc hộp này.
Kiếp trước, nàng chưa bao giờ biết rõ gốc gác của mình, cho đến khi nàng xuyên không. Sau khi xuyên không, nàng nghĩ rằng cuối cùng mình đã tìm thấy cha mẹ và gia đình thật sự. Nhưng không ngờ, ngay cả trong kiếp này, thân phận thực sự của nàng vẫn là một ẩn số.
Nàng khẽ cười giễu cợt. Có lẽ đây chính là số phận của nàng.
Về đến phòng, Văn Khê mở chiếc hộp ra, nhìn kỹ hoa văn trên mảnh vải, nhưng vẫn không tìm được bất cứ manh mối nào. Hoa văn giống như hình một cái cây, nhưng lại không phải. Chiếc hộp tuy cũ kỹ, nhưng được làm từ gỗ đàn hương đỏ lá nhỏ, loại gỗ thượng hạng. Có vẻ như cha mẹ ruột của nàng không phải người có xuất thân bình thường.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây