Vì võ công của Ám Nhị có phần vượt trội hơn một chút, hắn được giữ lại bên cạnh làm ám vệ.
“Bỏ đi, để ta tự chạy, không cần ngươi khiêng.” Văn Khê nói.
“Được, nếu cô nương chạy không nổi thì cứ bảo thuộc hạ.” Ám Nhị đáp với vẻ chân thành.
Văn Khê chỉ cười thầm, nhưng không nói thêm gì, chỉ tăng tốc chạy về phía trước.
Nhờ uống nước linh tuyền mỗi ngày, thể lực và sức khỏe của Văn Khê vượt xa người bình thường. Tốc độ chạy của nàng nhanh hơn cả Ám Nhị, khiến hắn phải vất vả dùng khinh công mới đuổi kịp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây