“Ngươi nói các ngươi đã làm chuyện phu thê với nhau, chỉ dựa vào một cái yếm thôi mà dám vu oan cho biểu cô cô nhà ta, như vậy tuyệt đối không có sức thuyết phúc. Nhỡ đâu ngươi lẻn vào nhà người ta lúc nửa đêm để trộm đi thì sao.” Văn Khê nói: “Cái lý do thoái thác này của ngươi á, chỉ cần đi gặp quan thì chắc chắn sẽ bị tống vào đại lao. Hơn nữa, ngay cả tên của người ta mà ngươi cũng không rõ ràng, nghe cho rõ này, đây chính là biểu cô cô nahf ta, Triệu Hiểu Phương.”
Đại Lưu thị nhìn thấy Văn Khê ở bên cạnh nói chuyện giúp cho, vội vàng nói: “Đúng vậy, ngươi đúng là một tên lưu manh! Ngươi đúng là một tên ngậm máu phun người!”
Những người hàng xóm đứng xem cũng bình luận: “Trương Lâm Sinh này, có phải là muốn nữ nhân đến mức sắp điên rồi không thế!”
“Đúng thế, không biết trộm lấy cái yếm nhà người ta từ xó xỉnh nào rồi tới vu oan cho khuê nữ nhà người ta.”
“Ngay cả cái tên của người ta còn không rõ ràng, còn bày đặt đi tìm thê tử, loại người như vầy, còn không bằng đuổi ra khỏi thôn chúng ta đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây