Văn Khê nhìn sắc mặt liên tục thay đổi của nàng ấy, đoán được nàng ấy đang nghĩ gì, cười nói: "Vị hôn phu của ta, Mộ Dung Hoan cũng biết, hơn nữa hắn ta không phải là đối thủ của hôn phu ta."
Thư Nguyệt: "…"
Biết nàng đang an ủi mình, nàng ấy bĩu môi nói: "Mỹ nhân tỷ tỷ, tỷ thật tốt."
"Thiên hạ còn rất nhiều nhi lang tốt, cần gì phải treo cổ trên một cành cây như hắn ta chứ? Văn Khê mặc xong y phục, xoay người nhìn nàng ấy: “Tình cảm không thể cưỡng cầu nhưng muội có thể thử nỗ lực một chút, nếu đã nỗ lực rồi mà vẫn không được thì cũng chảng có gì để tiết nuối, chỉ là không có duyên phận mà thôi."
Thư Nguyệt gật đầu, hai người vừa định đẩy cửa ra thì nghe thấy trong sân truyền đến giọng nói của Mộ Dung Hoan: "Lăng Ngôn Ngọc, ngưới tới làm gì?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây