Dân chúng buổi sáng còn không muốn cho nàng vào thành lúc này vẻ mặt cảm kích cùng thành kính nhìn nàng.
"Linh nữ, Thanh Ngọc Trấn chúng ta không có biện pháp tiếp tục sống ở đây nữa, nghe nói công hội luyện đan sư muốn dời đến Lạc Nhật thành, có thể đem chúng ta đi cùng không?"
Văn Khê có chút khó xử nhìn Mộ Dung Hoan, nàng chưa từng đến thành Lạc Nhật, không biết bên trong rộng lớn đến mức nào, liệu có đủ không gian để chứa toàn bộ dân chúng trấn Thanh Ngọc này không?
Ngay lúc này, tiểu nam hài vừa được nàng cứu thoát tiến lên vài bước, có chút ngượng ngùng nói: "Linh nữ, ta xin lỗi vì chuyện trước đó, mong người tha thứ cho ta." Ngay khoảnh khắc bóng dáng Văn Khê chắn trước mặt hắn ta thì trong lòng hắn ta đã coi nàng như tín ngưỡng.
Đối mặt với sự xâm phạm của Ma tộc, nhiều lần chỉ dựa vào một mình nàng đã đánh lui được chúng, nếu không phải tín ngưỡng thì là gì?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây