Thư Huyền Mặc thở dài: "Văn cô nương, chuyện này nói ra rất dài, không bằng chúng ta tìm chỗ, từ từ nói chuyện?"
Văn Khê đi tới nhà trọ Thư Huyền Mặc ở, nhìn thấy trong phòng có một đứa trẻ, vô cùng xinh đẹp.
"Nguyệt Nhi, qua bái kiến Văn cô nương đi."
"Nguyệt Nhi bái kiến mỹ nhân tỷ tỷ." Thư Nguyệt cười tươi, đôi mắt tràn đầy ngây thơ.
Văn Khê không khỏi ngẩn ra, nụ cười của đứa trẻ này vừa khéo như vậy. Kể từ khi nàng bước vào phòng, nụ cười trên mặt đứa trẻ này không hề thay đổi, dù cười bao nhiêu lần, độ cong vẫn y như đúc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây