Lúc hai người trở về khách điếm, trời đã sáng, Đa Ma đang đứng trước cửa phòng nàng gõ cửa.
"Văn cô nương, Văn cô nương?" Hắn ta cau mày, người đâu rồi? Ngủ say như vậy, bây giờ cũng nên dậy rồi chứ.
Lúc này, Tiền Đa Đa ngái ngủ đi ra, vô tình đụng trúng người Văn Khê: "Vị cô nương này, xin lỗi." Hắn ta nhìn Văn Khê, căn bản không nhận ra, nhưng điều này không ảnh hưởng đến việc hắn ta bị nhan sắc của Văn Khê mê hoặc.
Hắn ta nhanh chóng chỉnh trang lại y phục, rất lịch sự nói: "Cô nương, vừa rồi đụng có đau không?"
Văn Khê nhìn hắn ta lúc này rất ra dáng, không hề ngốc nghếch như thường ngày.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây