Được ông ta cam đoan, Ma Diễm vui vẻ nhìn Văn Khê: "Vậy ngươi mau giúp ta đi!"
Ánh mắt Văn Khê lóe lên, ma châu hiện ra trong lòng bàn tay, lần này Ma Diễm không còn lao tới cướp nữa, mà mong chờ nhìn nàng: "Nhanh lên nhanh lên!"
"Hừ." Văn Khê lại cất ma châu đi.
"Ngươi làm gì vậy?"
"Ta có thể giúp ngươi luyện hóa, nhưng mà..." Văn Khê mỉm cười nói: "Ngươi phải lấy thứ gì ra để trao đổi?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây