"Người chết là hết..." Phương Cầm còn chưa nói hết câu đã bị Văn Khê lạnh lùng cắt ngang: "Lời này ngươi tự mình nói với bản thân là được rồi, kẻ chết trong miệng ngươi, không biết có bao nhiêu người muốn băm thây xẻ thịt hắn ta."
"Ngươi!" Lâm Lâm che chở cho Phương Cầm ở phía sau, vung roi trong tay lên, phát ra tiếng động lớn: "Không ngờ ngươi tuổi còn nhỏ mà lại độc ác như vậy! Không biết cha mẹ ngươi đã dạy dỗ ngươi như thế nào, hôm nay ta sẽ thay cha mẹ ngươi dạy cho ngươi biết thế nào là đồng cảm."
Ánh mắt Văn Khê sắc bén, cười lạnh một tiếng: "Thật sao? Không giấu gì ngươi, cha mẹ ta thật sự chưa từng dạy ta điều đó." Nàng nhìn cây roi đang giáng xuống, đưa tay phải ra, phất một chưởng về phía cây roi, chỉ thấy cây roi được bao phủ bởi linh lực bỗng nhiên dừng lại giữa không trung.
Lâm Lâm dùng sức vung roi, nhưng cây roi vẫn đứng im ở đó.
"Ngươi đã làm gì cây roi của ta vậy?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây