"Thả bổn tọa ra khỏi phong ấn ở Thương Ngô Chi Uyên, đến lúc đó ngươi và ta cùng nhau chia đôi thiên hạ này, thế nào?" Giọng nói khàn đặc mang theo sự dụ dỗ, đám khí đen vờn quanh người nàng: "Giết sạch lũ người đạo mạo ở Linh giới, trật tự thiên hạ này sẽ do chúng ta cùng nhau xây dựng lại, không còn bị thiên đạo ràng buộc nữa, thế nào?"
"Hừ." Một tia cười lạnh hiện lên khóe môi nàng, nàng bỗng nhiên đưa tay ra, thất thải linh lực bao trùm lấy bộ xương khô màu đen: "Chia đôi thiên hạ? Xin lỗi, ta chưa bao giờ muốn làm vương, còn về cái gọi là thiên đạo ràng buộc." Ánh mắt nàng kiên định nhìn hắn ta: "Nếu như thuận theo ý ta, ràng buộc cũng chẳng sao, nếu như thiên đạo bất công, ta lật đổ thiên đạo thì đã sao? Chỉ là, tất cả những thứ này, đều không liên quan đến ngươi."
"Thật là một nha đầu ngạo mạn!" Bộ xương khô màu đen bỗng nhiên bốc lên một ngọn lửa màu đen, Văn Khê hừ lạnh một tiếng: "Trong không gian của ta, ngươi còn muốn tác oai tác quái sao?"
Vừa dứt lời, thất thải linh lực trong cơ thể nàng bỗng nhiên bộc phát, bốc lên ngọn lửa màu trắng bạc xen lẫn trong đó mang theo hơi lạnh thấu xương hung hăng đánh lên người bộ xương khô.
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, chỉ trong chốc lát, ma khí kia đã tan thành mây khói biến mất không còn dấu vết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây