Tiểu Bạch hậm hực thu chân về, mỉm cười xin lỗi Tuyết Cầu, cái lợi không có răng lại lộ ra.
Áp lực trên người biến mất, Tuyết Cầu ngao một tiếng rồi chạy ra ngoài.
Sáng hôm sau, Văn Khê vừa mới ra khỏi viện, đã thấy Kỳ lão ngồi ở cửa, vẻ mặt buồn rầu nhìn về phía ngọn núi lớn phía trước.
"Kỳ gia gia, ông làm sao vậy?"
"Ai, trên núi có nhiều mãnh thú như vậy, sao mà lên núi hái thuốc được đây?"
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây