Sớm muộn gì cũng có một ngày, nàng ta cũng sẽ có được linh căn đi đến Minh Vực, đến lúc đó sẽ quyết chiến với nàng một trận sống còn.
Ngay khi nàng ta muốn tìm chỗ ẩn nấp, chợt nghe Văn Khê lạnh nhạt lên tiếng: "Trốn cái gì? Ta có thể ăn thịt ngươi sao?
Dao Sắt dừng bước, dè chừng nhìn nàng: "Sao ngươi lại ở đây?"
“Tại sao ta lại ở đây? Văn Khê khẽ cười: "Vậy thì phải hỏi ngươi rồi! Ngươi ở đây, đương nhiên ta phải đến tạm biệt ngươi rồi, nếu không, sao ta có thể yên tâm rời đi?"
Nàng xoay người, lạnh lùng nhìn chằm chằm Dao Sắt, khóe môi nhếch lên nụ cười khát máu: "Nếu không lấy tính mạng của ngươi thì làm sao an ủi linh hồn của ngoại công ta?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây