Do dự một lát, nội lực trong lòng bàn tay từ từ tiêu tan, nếu nàng đã không muốn sát sinh, hôm nay cứ vậy đi.
Có lẽ là do nàng bằng tuổi nữ nhi mình nên ông ta lại có chút cảm xúc kỳ lạ khó tả.
Nhìn lại hướng Văn Khê rời đi, phất tay áo bỏ đi.
Lúc Văn Khê quay về quán trọ, Ám Nhất đã đi đi lại lại trước cửa rất lâu, thấy nàng trở về, vội vàng nghênh đón: "Cô nương, người không sao chứ?"
Lúc này Văn Khê đã thay lại nam trang: "Không sao."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây