"Hừ, tiểu muội muội, đừng nói lời quá đáng, bây giờ ngươi không cầu đến Huyền gia ta nhưng biết đâu sau này sẽ có lúc phải cầu xin cũng nên!" Huyền Linh lạnh lùng nhìn nàng: "Nếu thật sự đắc tội với Huyền gia ta, ở Dược Vực này còn ai dám chữa bệnh cho ngươi?"
Nàng ta vừa dứt lời thì nghe Trương Hành "phụt" một tiếng cười lớn: "Ta nói Huyền Linh, chẳng lẽ Huyền gia các ngươi ở Dược Vực muốn một tay che trời sao? Ngay cả Thẩm gia cũng không dám nói lời ngông cuồng như vậy, sao Huyền gia các ngươi lại bá đạo như thế? Chẳng lẽ vực chủ đã chọn ngươi làm người kế nhiệm sao?"
"Trương Hành!" Huyền Linh không thể giả vờ đoan trang được nữa, lớn tiếng quát: "Đừng có quá đáng, Huyền gia ta không phải để ngươi tùy tiện bịa đặt!" Quay sang nhìn Văn Khê, giọng trầm xuống: "Tiểu muội muội, hôm nay quả Long Vũ này, ngươi có nhường hay không?"
"Không nhường." Nàng dứt khoát nói: "Thiếu chủ Huyền Linh không cần phải nói nhiều, quả Long Vũ này, tại hạ tuyệt đối sẽ không nhường." Nói xong, liền quay về bàn tiếp tục uống trà.
Huyền Linh nghiến răng nghiến lợi nhìn về phía phòng số sáu, lửa giận trong lòng bốc thẳng lên đỉnh đầu, nếu không phải vì không đúng nơi đúng lúc, nàng ta đã sớm đâm một kiếm rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây