"Đại huynh đệ, ngươi nói lời này ta không thích nghe, cái gì gọi là hộ vệ? lấy thân thủ của đại ca ta thì còn cần hộ vệ sao?" Hắn ta đi đến vỗ vỗ vai Ám Nhất nói: “Ngươi là hộ vệ, ta là tiểu đệ.
"Hỏa Vân của ngươi còn cần trị liệu và chăm sóc, cha ngươi chữa bệnh cũng cần bạc, đừng ở chỗ ta lãng phí thời gian, ta ra tay cứu giúp chỉ là bởi vì sư tử kia của ngươi nhìn đáng thương, không vì nguyên nhân khác."
“Đại ca, hôm nay ta về trước mua thuốc cho cha ta, ngày mai ta lại đến thăm huynh." Dứt lời xoay người rời đi, còn cẩn thận đóng cửa lại.
Văn Khê xoa xoa mi tâm, không ngừng tự nói với mình rằng lần sau nhất định không nên xen vào việc của người khác.
Thời gian rất nhanh đã tới buổi tối, sau khi dịch dung, Văn Khê mặc lại trang phục nữ nhi lên người, ngầm thay áo dài Nguyệt Bạch, cũng mang theo mặt nạ da người, cho dù là người quen biết cũng hoàn toàn nhìn không ra thân phận chân thật của bọn họ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây