“Ha hả, sao có thể, người mà Văn Khê coi trọng, sao bổn tọa sẽ xuống tay được? Hắn ta cười cười nói: “Ngươi ban đầu là thiếu chủ Mộ gia, cho nên hẳn là càng biết tương đối kỹ càng tỉ mỉ về chuyện của Thiên Môn Sơn, lúc bổn tọa không ở bên người nàng, chuyện mà nàng không biết ngươi có thể thay bổn tọa giải đáp, bổn tọa sẽ không hủy diệt trí nhớ của ngươi, nhưng là… Hắn ta chợt đổi giọng, không còn bộ dáng yêu nghiệt như lúc nãy, ngữ khí sắc bén mà nói: “Nếu để bổn tọa biết ngươi truyền chuyện này ra bên ngoài, thì bổn toạ cũng sẽ không dám đảm bảo muội muội của ngươi đâu.
Mộ Nhuận Thành lặng lẽ thở dài nhẹ nhõm một hơi, đúng là giống như trong lời đồn, tôn chủ Mộ Dung Hoan của Thiên Môn Sơn có tính cách âm tình bất định, một giây trước còn cùng ngươi chuyện trò vui vẻ, giây tiếp theo liền có khả năng làm cho đầu của ngươi chuyển nhà.
Nhưng nếu hắn ta đã hứa hẹn, thì sẽ không nuốt lời.
“Ngươi yên tâm, Văn cô nương là ân nhân cứu mạng của ta và Doãn Nhi, ta sẽ không làm chuyện tổn thương đến nàng.
Được Mộ Nhuận Thành bảo đảm, Mộ Dung Hoan dời ánh mắt từ trên người hắn ta đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây