Văn Khê lấy ra một bình sứ, dùng linh tuyền thủy rửa vết thương. Linh tuyền thủy có thể giải bách độc, chỉ thấy màu đen tím ở vết thương dần nhạt đi, cuối cùng trở lại màu da bình thường.
Mấy quân y thấy cảnh tượng kỳ diệu này, mắt sáng lên, chăm chú nhìn Văn Khê, không, chính xác là nhìn cái bình sứ trong tay nàng.
Mắt không rời.
Rửa sạch vết thương và bôi thuốc xong, Văn Khê định băng bó lại thì phát hiện vùng bụng dường như có gì đó không ổn. Nàng ấn xung quanh vết thương vài lần, lông mày nhíu lại.
“Sao vậy, Văn công tử? Chu Chính bước lên hỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây