Nghĩ tới những việc gần đây Liễu Phán Nhi đã làm, Lý thái nãi nãi ngẫm nghĩ một hồi, sau đó hỏi Liễu Phán Nhi: "Nương tử Nguyên Thanh gia này, kiến thức của ngươi rộng, ngươi có biện pháp gì hay không?"
Liễu Phán Nhi thấy Lý thái nãi nãi hỏi mình liền hơi chút sững người, bây giờ cũng không phải là lúc che giấu gì nữa: "Đại tổ mẫu, quê nhà của chúng ta còn đang hạn hán, đoán chừng đến năm sau sẽ còn xuất hiện nạn châu chấu, cho dù chúng ta có thể tránh được bọn thổ phỉ mà quay về quê nhà, thì cũng không có cách nào sống tiếp. Hiện tại dễ nhận thấy rằng phương nam không muốn để cho chúng ta đi qua, bởi dẫu sao thì người có thể bỏ ra một lượng bạc phí ngồi thuyền thì đều là người có tiền, chứ không phải mấy người khốn khổ chạy nạn. Bây giờ chúng ta chỉ có hai cách, một là nghĩ cách qua sông, tiếp tục chạy nạn về phương nam như trước đó, thế nhưng cho dù lần này chúng ta có tới được phía nam thì e là quan viên cũng như người dân phương nam cũng sẽ không sẵn lòng cứu giúp chúng ta. Cách còn lại là chúng ta không qua sông nữa mà ở tại bờ bắc của dòng sông này, tìm một nơi nào đó có thiên nhiên cây cối tốt tươi và nguồn nước dồi dào để ổn định cuộc sống. Mấy ngày nay ta vẫn luôn chú ý đến tình hình xung quanh, khí hậu nơi này đã gần với phương nam, cây cối xanh tốt, nguồn nước cũng nhiều, chúng ta có thể khai hoang trồng trọt, xây dựng nhà cửa. Bây giờ cũng đang là mùa hạ, đi săn bắn trong các cánh rừng, đi mò cá trong sông Đại Độ, dù làm gì thì cũng đều có thể lấp đầy cái bụng."
Lý trưởng thôn sửng sốt một chút, giọng khô khan phản bác lại: "Chúng ta ngược lại cũng không sợ khổ, nhưng ta lo rằng bọn thổ phỉ kia sẽ đuổi tới, tập kích chúng ta thì phải làm sao?"
Liễu Phán Nhi giải thích: "Vậy thì chúng ta cần phải tìm một nơi nào có địa thế dễ thủ khó công, đào các hố bẫy bên ngoài, những thanh niên trẻ tuổi trong thôn đều phải luyện tập bắn cung săn thú. Đúng rồi, ta thấy ở gần đây có một loại thuốc độc, đến lúc đó tẩm độc vào trên đầu mũi tên, chỉ cần xuyên qua da là phải toi mạng. Bọn thổ phỉ kia dám tới đây thì chúng ta liền liều mạng với chúng."
Liễu Phán Nhi sau khi suy nghĩ cặn kẽ tường tận thì thấy, nếu qua sông thì cũng không biết sau này sẽ ra sao, thà rằng tìm một chỗ để thu xếp ổn định cuộc sống đã.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây