Vốn định đi hỏi vợ cho lão Tứ nhưng lại ngã bệnh.
Phải mời đại phu kê thuốc, không chỉ tiêu hết tiền vất vả tích góp được mà còn phải mượn một ít trong thôn.
Ai da, sớm biết như vậy thì chết quách đi cho rồi, khỏi trị nữa.
Đương nhiên Ngô phu nhân biết trong lòng trượng phu nghĩ gì, chỉ có thể an ủi: “Ông à, nếu con cái hiếu thảo thì ta có phúc. Đừng nghĩ nhiều như vậy, còn người thì còn có thể kiếm tiền.
Ngô lão đầu thở dài: “Cũng chính vì mấy đứa nhỏ hiếu thuận nên lại càng không muốn làm liên lụy chúng nó. Tốn nhiều tiền như vậy, phỏng chừng phải làm lụng một năm mới có thể trả hết. Còn có lão Tam nữa, đánh giặc ở phương Bắc giờ cũng không biết thế nào? Sống hay chết cũng không có tin tức.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây