Diêm thị suy nghĩ rồi nói với Liễu Phán Nhi: “Phu nhân, nếu đã là con nuôi, ta phải đi một chuyến đến Tây Bắc với Tiểu Mai, khấu đầu trước mặt liệt tổ liệt tông của Chu gia.
“Người có lòng tốt giúp chúng ta, nhưng ta và Tiểu Mai không thể không hiểu chuyện. Đây không chỉ đơn giản là thân phận dòng họ, mà là cơ hội sống lại một lần nữa của bọn ta.
Nghe thấy Diêm thị nói thế, Liễu Phán Nhi nhìn về phía Nguyên Thanh.
Lý Nguyên Thanh nghĩ nghĩ, cuối cùng gật đầu, “Được, như vậy cũng tốt, đúng lúc bên đó đang làm giấy tờ tuỳ thân, nếu như còn có thể học theo cách nói của người bản địa, thì giả cũng thành thật.
Mắt Diêm thị sáng lên, cũng cho thế là đúng, “Đúng, Tiểu Mai, chúng ta thu dọn đồ đạc, cùng đi theo thương đội của huyện thành đến thành Tây Bắc. Ở đó một thời gian, rồi chúng ta đi kinh thành, đoàn tụ cùng biểu di của con.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây