Nói một câu trong lòng với muội nhé, chắc muội chưa tin. Nhưng lúc ta cùng nhau sinh hoạt với các người là giây phút nhẹ nhàng nhất đời này của ta. Không bị nam nhân ghét bỏ tay thô chân thô, cũng không phải bị bà bà mắng ham ăn biếng làm.
Ta thừa nhận ta không xinh đẹp, vóc dáng cao, nhưng ta làm việc sống rất tinh tế, rất cần mẫn, hơn nữa cũng không có ham ăn biếng làm. Nhưng chỉ bởi vì ta sinh ra hai nữ nhi, không sinh được nhi tử, không có tự tin, phải vâng vâng dạ dạ. Hiện tại nghĩ lại trước kia phải sống nghẹn khuất quá rồi.
Dường như Liễu Phán Nhi có thể tưởng tượng ra một nữ tử ngay thẳng, bị trượng phu và bà bà cùng nhau áp bức, tinh thần đến cơ thể đều bị khống chế từng bước, nghẹn khuất đến mức nào cơ chứ.
Liễu Phán Nhi cười cười, cổ vũ Lưu thị: "Hiện tại các người tách ra rồi, vậy cũng xem như trong họa có phúc. Chờ ổn định, tẩu lập hộ gia đình nữ, làm gia chủ.
Lý Nhị Lăng Tử rất tức giận nhưng cũng không thể làm gì. Đối với hành đông thôn trưởng Lý nhằm vào hắn ta thật sự khiến hắn ta thực tức giận, cũng rất phiền chán.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây