“Làm sao những người như chúng ta có thể ăn nổi những thứ đó cơ chứ, ngươi đừng làm khó tổ mẫu của ngươi nữa.
“Còn không phải sao? Người như chúng ta có thể sống sót ở cái thói đời này đã là tốt lắm rồi, làm sao còn dám mong đợi cuộc sống tốt đẹp.
Cố An Nhiên cứ mải nhìn vào bà lão và Cẩu Nhi, chưởng quầy còn cho rằng là Cẩu Nhi đã quấy rầy đến nàng.
Hắn ta mỉm cười xin lỗi: “Khách quan, tiếng khóc náo của tiểu hài tử này đã quấy rầy đến ngài rồi, thật sự rất xin lỗi.
Nói xong hắn ta trực tiếp đi thẳng đến chỗ của bà lão và Cẩu Nhi, không kiên nhẫn nói: “Đi đi đi, các người không mua thì đừng có khóc lóc trước quầy hàng của ta.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây