Nguyệt Mạn thấy rõ sự chán ghét trong đôi mắt của Cố Thẩm Diệp, nàng ta nhận ra rằng bản thân vừa mới thất thố.
Sau đó nàng ta chỉnh đốn lại cảm xúc, đổi lại thành bộ dạng hết sức tủi thân.
"Thẩm Diệp ca ca, xin lỗi, không phải ta cố ý đâu, do ta quá đau, quá khó chấp nhận…"
Cố Thẩm Diệp chẳng muốn nhìn Nguyệt Mạn nữa, sau khi chắc chắn tính mạng của nàng ta không có gì đáng ngại, hắn vung tay nói: "Nhiên Nhiên, nơi này giao cho muội, ta đi xử lý công việc trong thành đây."
Cố An Nhiên nhìn Cố Thẩm Diệp, cười như tiểu hồ ly: "Huynh đi đi, nơi này giao cho muội là được rồi."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây