"Ta biết huynh đã vất vả giải quyết chuyện trong thành, cho nên ta mới đặc biệt mang canh gà tới cho huynh."
Sau một hồi trầm mặc, Cố Thẩm Diệp lạnh lùng nói: "Ta không đói, ngươi tự ăn đi."
Tuy nhiên, Nguyệt Mạn lại không chịu ngoan ngoãn rời đi, mà lại mạnh dạn trực tiếp đẩy cửa đi vào.
Sau khi bước vào, nàng ta còn đóng cửa lại trông giống như thể là chỉ vô tình.
Cố Thần Nguyệt liếc mắt nhìn Nguyệt Mạn, cưỡng ép đè nén sự chán ghét ở đáy mắt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây