Nó cọ vào chân Cố An Nhiên với vẻ bất bình: Chủ nhân ... hôi quá! Nó có mùi khó chịu!
Cố An Nhiên mím môi, không nói một lời sờ đầu Ngân Dạ.
Nguyệt Mạn nhìn con hổ vàng to lớn: “Con hổ này là thú biến dị sao? Đẹp quá đi!
“An Nhiên tỷ tỷ, đây là thú biến dị tỷ làm ra sao? Có thể đưa nó cho ta không?
Cố An Nhiên nghĩ, vốn dĩ là Nguyệt Mạn này không có ý tác quái, vậy nàng coi như nàng ta không tồn tại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây