Nghĩ đến đây, hắn ngoắc ngón tay với gã sai vặt vẫn còn đang bối rối rồi nói: “Các ngươi cầm hai tờ khế đất của hai căn nhà này đi, còn chuyện trong nhà này không cần các ngươi phải xen vào nữa.
“Căn nhà còn lại kia, nếu như các ngươi không có nơi nào để đi thì cứ vào đó ở tạm vậy; nếu không muốn ở Viên Châu nữa thì cứ việc bán nó đi, các ngươi có thể tự chia nhau số tiền đó để tìm con đường kiếm sống khác.
Sau đó, hắn lại cho bọn họ thêm một trăm lượng bạc: “Quản gia không có con cái, chuyện hậu sự của ông ta phải phiền đến các ngươi rồi.
Đào Vọng Đường không gặp những người làm đến từ Viên Châu này thường xuyên nên đương nhiên là hắn cũng không có nhiều tình cảm gì với họ, hắn làm như vậy đã xem như là tận tình tận nghĩa rồi.
Mấy gã sai vặt cầm mấy tờ khế đất, sau khi bày tỏ sự biết ơn bèn rời khỏi nơi đó.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây