Buổi tối, Đại Cường ngáp liên tục, mơ màng buồn ngủ.
“Lão Nhị, đệ nói xem lời An Nhiên cô nương nói với chúng ta có phải hay không, đã muộn rồi, sao còn chưa có động tĩnh gì cả.
Nhị Cường có chút bất đắc dĩ nhìn ca ca của mình một cái: “Sau khi dùng cơm, được ngủ lâu như vậy rồi, sao giờ huynh vẫn còn buồn ngủ thế hả?
Sau đó ghét bỏ nói: “Chẹp, nếu huynh không chịu đựng nổi nữa thì không cần cố gắng chống đỡ đâu, huynh cứ ngủ trước đi.
Đại Cường dụi dụi mắt nói: “Quên đi, ta còn chống đỡ được thêm một lúc nữa, không thể để hỏng việc được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây